Một chú bọ cạp nọ, dựng nhà ở ven sông. Một ngày đẹp trời, chú thuê chèo thuyền sang sông chơi, đang dạo chơi thơ thẩn, chú chợt nhìn thấy nhà của mình ở bên kia sông bốc cháy mà không có con thuyền nào ở đó. Hoảng quá chú chạy cuống quýt và nhìn thấy Ếch đang bơi ở mép sông.
Bọ
cạp khẩn nài: Ếch ơi, ếch ơi, ếch chở tớ sang sông với, nhà tớ cháy rồi, tớ phải
về nhà gấp cứu nhà tớ bị cháy Ếch ơi
Ếch
sợ hãi: không không, tớ không thể chở cậu đâu Bọ cạp ơi, đuôi cậu có nọc độc, cậu
sẽ giết chết tớ mất.
Bọ
cạp liên tục van nài: không, tớ hứa không chích cậu đâu, cậu giúp tớ cơ mà, tớ
hứa sẽ không làm đau cậu, hãy giúp tớ với Ếch ơi.
Ếch
vẫn kiên quyết: không được, tớ sợ lắm, cái đuôi của cậu rất đáng sợ, nó chích tớ
1 cái thôi tớ sẽ chết ngay mất, thôi tớ không giúp được đâu.
Bọ
cạp khóc: tớ xin cậu, tớ van cậu đấy, cậu làm ơn làm phúc cứu tớ đi, tớ mang ơn
cậu suốt đời, nhà tớ sắp cháy hết rồi Ếch ơi
Ếch
sau 1 hồi từ chối thì cũng mủi lòng, đồng ý cho Bọ cạp lên lưng mình để bơi và
chở Bọ cạp sang sông.
Ếch
vừa chở vừa lo lắng vừa dặn dò: này, nhớ đừng có chích tớ đấy nhé, chích tớ là
chết cả đôi đấy, nhớ chưa?
Bọ
cạp mắt vẫn hướng về ngôi nhà, hứa: cậu yên tâm, tớ ko chích cậu đâu, cậu đang
giúp tớ mà, chích cậu thì cả tớ cũng chết mất
Ếch
yên tâm bơi được 1 đoạn lại dặn: đừng có chích tớ đấy biết chưa, cậu chích tớ
là chết cả đấy, đừng có chích tớ đấy
Bỗng
dưng….có cơn gió mạnh từ đâu thổi đến, khiến mặt sông dậy sóng, làm Ếch và Bọ cạp
chao đảo. Ếch mới lấy hết sức bình sinh giữ thăng bằng và tiếp tục bơi.
Đang
bơi, trời lại nổi một cơn gió mạnh hơn nữa, khiến đôi bạn chao nghiêng, vật lộn.
Lúc bấy giờ, Bọ cạp mới sợ quá ghì chặt tứ chi vào lưng Ếch, và vô tình cái
đuôi của Bọ cạp cũng bấu chặt xuống, và 1 cách vô thức nó đã tiết nọc độc vào
cơ thể Ếch.
Ếch
hét to: trời ơi, cậu chích tớ rồi, cậu đã hứa không chích tớ cơ mà, chết rồi, tớ
chết mất thôi.
Bọ
cạp hoảng sợ, rối rít xin lỗi Ếch và nói: Tớ xin lỗi, tớ xin lỗi, tớ không hiểu
vì sao tớ làm thế, tớ ko cố ý, tớ ko muốn làm đau cậu, tớ xin lỗi
Nhưng
đã muộn mất rồi, cơ thể Ếch cứng đờ vì nhiễm nọc độc của Bọ cạp, Ếch từ từ chìm
xuống đáy sông mang theo Bọ cạp đang vô cùng hối hận.
Cả hai con, đều chết!
________________________________
Vậy
là trong 1 giây phút MẤT KIỂM SOÁT, Bọ cạp đã chích nọc độc vào chú Ếch, dù nó
ý thức rằng, mình không được làm thế, mình không bao giờ muốn làm tổn thương bạn
đã giúp đỡ mình, và nó biết rằng, khi Ếch chết, nó sẽ cùng chết.
Mỗi
chúng ta, cũng đã từng là con Bọ cạp ấy. Chúng ta không bao giờ MUỐN chích vào
những đứa con, chích vào người bạn đời, chích vào những người thân yêu của
mình, chúng ta không muốn dùng những lời cay nghiệt hay thái độ gây tổn thương
họ, nhưng đôi khi MẤT KIỂM SOÁT, mình đã dùng nọc độc của mình để chích và vô
tình làm đau những người thân yêu.
Vì
thế, bạn hãy THA THỨ cho tất cả mọi người, kể cả người có tội với bạn nhiều nhất,
làm đau bạn nhất, làm bạn tổn thương nhất, vì họ cũng là con bọ cạp đáng thương
mà thôi. Khi bạn tha thứ cho mình cũng chính là lúc bạn cũng nhận được sự THA
THỨ của những người xung quanh bạn.
Và
bạn tha thứ cho mọi người xung quanh để buông bỏ cho chính bản thân mình, để hiểu
rằng, họ cũng chỉ là những con bọ cạp đáng thương giống như mình. Có những lúc
sóng gió cuộc đời đã làm cho họ mất kiểm soát và họ đã chích vào mình.
Hãy
nhớ câu “khi bạn không sẵn lòng tha thứ cho ai đó nó giống như việc bạn uống
thuốc độc nhưng lại trông chờ người khác chết vậy”.
Và
hãy sẵn lòng THA THỨ cho chính bản thân mình nữa. “Nếu bạn chưa từng tha thứ
cho bản thân một điều gì đó, làm sao bạn có thể trông chờ mình sẽ tha thứ cho
người khác được” (Dolores Huerta)
“Sự
THA THỨ giống hương của loài hoa violet tỏa trên gót chân người đã nghiền nát
nó”
Hãy luôn THA THỨ nhé bạn
nhé!